(LTS:Nhân dịp Đại hội toàn quốc lần thứ 11 của Đảng, mừng thành công của công cuộc đổi mới đất nước, xin gửi tới đọc giả bài thơ viết năm 1996 nhân dịp 10 năm Đất nước mở cửa đổi mới.)
"Hai cuộc chiến tranh vòng vo muôn nhịp bước
Và mười năm lỡ một chặng đường dài
Nhân dân vẫn còn trong nghèo khổ
Tổ Quốc vẫn ốm yếu xanh gầy,
……..Đại hội 6 của Đảng và kể từ khi ấy !
Dân tộc bật mình mở cửa
Và đưa tay đón những cái bắt tay
Với bạn bè chân thành "gõ cửa".
Kinh tế như ngọn lửa.
Vệt dài tia chớp Đông Dương
Công - Thương mặc đua sức với thị trường
Nông đón Khoán mười từ tay Đảng
[Mặc sức với ruộng đồng, mặc sức với thời gian]
Sĩ được chiếu sáng niềm tin
Binh giữ gìn biển trời như lời Bác Hồ -
Và lời ngàn xưa vua Lê Thái Tông - Thái Tổ
Đất nước qua cơn hiểm trở
Dân tộc lại hồng hào như nòi giống Rồng Tiên
5 năm – một chặng nối liền
Rất ngắn .. .
Tổ Quốc bước lên bậc của tòa lầu Thời đại
Vững vàng và hướng tới...
Đại hội 7 của “Đoàn Kết – Kỷ Cương - Đổi Mới ’’
Những mục tiêu tiến tới,
Những chặng đường gian nguy,
Bởi tương lai đâu phải một đại lộ phẳng lỳ
Một tầm bay ngắn ?!
Bệ phóng “con tàu’’ toàn dân cùng ngắm bắn :
…Đích giữa tầm nhìn. ..
Giữa mê say bỗng choáng váng giật mình !!!
Khi những người bạn Đông âu – Liên Xô không còn nữa!
Ôi - một cơn giông tố,
Cướp đi thành trì của thế kỷ 20
Thành trì thời đại.
Con thuyền trong bão giông vẫn không hề dừng lại.
Càng vững vàng tay lái lướt tới giữa Đại Dương.
Đất Nước vẫn hừng hực sức vươn
Dân tộc vẫn hành trình hướng tới
Đảng tiên phong mở lối
“Mặt trời” chiếu rọi con đường ...
Trước mặt ta là những tấm gương
Nào Hồng Công – Đài Loan –Xinh Ga Po - Hàn Quốc
Cuộn mình bay lên vun vút.
Những con Rồng Châu Á của thế kỷ 20.. .
Bạn bè quanh ta
Từ ánh mắt nghi ngờ - ái ngại,
Chuyển thành niềm tin và vui mừng phấn khởi
Tổ Quốc càng tự hào khi đã là một trong bảy anh em,
Của gia đình A-SÊ-AN thịnh vượng.
Và ngay cả những người không cùng lý tưởng,
Cũng xoá bỏ hận thù và rất muốn làm quen .
Nào Jắc Sơn – Pa Ních và những kẻ cuồng điên .. .
Đã chết gục dưới ngọn cờ chân lý,
Chúng đâu ngờ Tổ Quốc mình có những điều kỳ vĩ
Một đại đồng không dễ gì chia rẽ và đổi trắng thay đen.
Ôi Việt Nam –Tổ quốc của thần tiên,
Tổ Quốc của những con người hiền,
Rất gần và huyền thoại ,
Mười năm mãi đi vẫn không hề dừng lại,
Hành trang đi -chân lý Bác Hồ
Đảng Cộng Sản – Nhân dân vẫn tôn thờ
Như máu nhuộm cờ không bao giờ phai nhạt ,
Tổ Quốc ta một tương lai bát ngát ,
Bay giữa trời hồng mang hình bóng Lạc Long .
Chặng đường ấy là bao nỗi chờ mong
Ta có được trái hồng búp ngọn ,
Mười năm ấy khoảng thời gian biết chọn
Một đời cây đủ trái trĩu cành vàng
Ôi Việt Nam –Tổ Quốc vinh quang !
1996
"Hai cuộc chiến tranh vòng vo muôn nhịp bước
Và mười năm lỡ một chặng đường dài
Nhân dân vẫn còn trong nghèo khổ
Tổ Quốc vẫn ốm yếu xanh gầy,
……..Đại hội 6 của Đảng và kể từ khi ấy !
Dân tộc bật mình mở cửa
Và đưa tay đón những cái bắt tay
Với bạn bè chân thành "gõ cửa".
Kinh tế như ngọn lửa.
Vệt dài tia chớp Đông Dương
Công - Thương mặc đua sức với thị trường
Nông đón Khoán mười từ tay Đảng
[Mặc sức với ruộng đồng, mặc sức với thời gian]
Sĩ được chiếu sáng niềm tin
Binh giữ gìn biển trời như lời Bác Hồ -
Và lời ngàn xưa vua Lê Thái Tông - Thái Tổ
Đất nước qua cơn hiểm trở
Dân tộc lại hồng hào như nòi giống Rồng Tiên
5 năm – một chặng nối liền
Rất ngắn .. .
Tổ Quốc bước lên bậc của tòa lầu Thời đại
Vững vàng và hướng tới...
Đại hội 7 của “Đoàn Kết – Kỷ Cương - Đổi Mới ’’
Những mục tiêu tiến tới,
Những chặng đường gian nguy,
Bởi tương lai đâu phải một đại lộ phẳng lỳ
Một tầm bay ngắn ?!
Bệ phóng “con tàu’’ toàn dân cùng ngắm bắn :
…Đích giữa tầm nhìn. ..
Giữa mê say bỗng choáng váng giật mình !!!
Khi những người bạn Đông âu – Liên Xô không còn nữa!
Ôi - một cơn giông tố,
Cướp đi thành trì của thế kỷ 20
Thành trì thời đại.
Con thuyền trong bão giông vẫn không hề dừng lại.
Càng vững vàng tay lái lướt tới giữa Đại Dương.
Đất Nước vẫn hừng hực sức vươn
Dân tộc vẫn hành trình hướng tới
Đảng tiên phong mở lối
“Mặt trời” chiếu rọi con đường ...
Trước mặt ta là những tấm gương
Nào Hồng Công – Đài Loan –Xinh Ga Po - Hàn Quốc
Cuộn mình bay lên vun vút.
Những con Rồng Châu Á của thế kỷ 20.. .
Bạn bè quanh ta
Từ ánh mắt nghi ngờ - ái ngại,
Chuyển thành niềm tin và vui mừng phấn khởi
Tổ Quốc càng tự hào khi đã là một trong bảy anh em,
Của gia đình A-SÊ-AN thịnh vượng.
Và ngay cả những người không cùng lý tưởng,
Cũng xoá bỏ hận thù và rất muốn làm quen .
Nào Jắc Sơn – Pa Ních và những kẻ cuồng điên .. .
Đã chết gục dưới ngọn cờ chân lý,
Chúng đâu ngờ Tổ Quốc mình có những điều kỳ vĩ
Một đại đồng không dễ gì chia rẽ và đổi trắng thay đen.
Ôi Việt Nam –Tổ quốc của thần tiên,
Tổ Quốc của những con người hiền,
Rất gần và huyền thoại ,
Mười năm mãi đi vẫn không hề dừng lại,
Hành trang đi -chân lý Bác Hồ
Đảng Cộng Sản – Nhân dân vẫn tôn thờ
Như máu nhuộm cờ không bao giờ phai nhạt ,
Tổ Quốc ta một tương lai bát ngát ,
Bay giữa trời hồng mang hình bóng Lạc Long .
Chặng đường ấy là bao nỗi chờ mong
Ta có được trái hồng búp ngọn ,
Mười năm ấy khoảng thời gian biết chọn
Một đời cây đủ trái trĩu cành vàng
Ôi Việt Nam –Tổ Quốc vinh quang !
1996