Chùm thơ tháng mười - Đinh Xuân Vinh

Đinh Xuân Vinh

Thành viên
Staff member
THƠ ĐƯỜNG
TAO NHÃ THÚ VUI MỜI HOẠ CHƠI

Thơ mơì hoạ

Đường thi khó tính kén người chơi
Há dễ chi ai cũng nhận lời.
Dẫu đủ trăng,hoa,mây nước lượn
Hay dư trà, tửu sóng tình bơi
Năm mươi sáu chữ xoay tròn kiếp
Ngót cả đời người vắt kiệt hơi
Thi hữu bén duyên say xướng - họa
Bầu thơ biếu bạn, hiến dâng đời .
---------------------------

VẤN NGUYỆT

Hỏi Nguyệt bao thu mấy độ già?
Nồng nàn hơn cả giấc mơ qua
Không gian hờ hững đôi bờ gió
Trần thế quay cuồng một phiến đa!
Có phải chị Hằng duyên "điếu khách".
Hay là chú Cuội số "đào hoa"
Treo cao giá ngọc tìm tri kỷ
Buông mảnh tình xuông cám dỗ ta.
---------------------------

Bài họa NGUYỆT DẠ

Rằng Nguyệt, em đây chẳng muốn già
Mặc dù ngày tháng vẫn trôi qua
Trách trời duyên phận đùa trêu ghẹo
Giận đất tơ duyên bỡn cợt đa
Chú Cuội Hằng Nga cùng Ngọc Thỏ
Thằng Bờm,Thị Nở đắm hồng hoa
Cùng duyên trời đất trao ân ái
Đã có chị Hằng đừng trách ta.
---------------------------

Vịnh hồ bán Nguyệt

Cùng trăng thao thức mãi nên thơ
Liễu rủ ven bờ dạ mộng mơ
Lững thững mây trôi chiều khói trắng
Lăn tăn sóng gợn sáng sương mờ
Chị Hằng, chú Cuội trầm xao xuyến
Chúc Nữ, Ngưu Lang lặng ngẩn ngơ
Dạ nguyệt thi ca hòa vũ trụ
Dương trần thơ mộng mãi còn chờ.
---------------------------


NỤ HÔN

Nhớ buổi hôm nao giữa đất trời
Vòng tay ôm ấp hỡi em ơi
Bờ môi thánh thiện còn trong vắt
Ánh mắt hồn nhiên vẫn rạng ngời
Sáu mốt Xuân về tình cứ níu
Năm hai Hạ đến nghĩa chưa vơi
Xin cùng ở lại với nhau nhé
Gắn bó yêu thương suốt cuộc đời.
---------------------------


VỀ ĐÂU

Già rồi gối mỏi biết về đâu
Chờ mãi ai ơi một nỗi sầu
Kết nghĩa muội huynh làm gì nhỉ ?
Tâm giao bè bạn để bền lâu
Thay người phố cũ, thay màu cửa
Đổi chủ nhà xưa đổi sắc lầu
Nghĩa nhạt tình phai đời bạc bẽo
Lưng còng gối mỏi lết về đâu ?
---------------------------

VẤN VƯƠNG

Trả hết cho đời những vấn vương
Chân men lối thẳng ghé thiên đường
Không gian thoáng đãng dìu cây cỏ
Cảnh vật êm đềm níu khói sương
Thánh thót hồi chuông tan ảo vọng
Vắng nghe tiếng mõ thức đêm trường
Thanh tâm quả dục hồn ngơi nghỉ
Trả hết cho đời những vấn vương.
---------------------------

THƠ ĐƯỜNG
Đinh Xuân Vinh hoạ bài “Thánh tích” của Thích Thanh Thọ


Trắc bằng khó dễ, ấy đường thi
Năm sáu mỗi từ thật diệu kỳ
Luôn lấy thanh liêm làm bức hoạ
Thường đem chính khí để biên ghi
Thanh xuân hữu hạn chí vô hạn
Tuế nguyệt vô tình nhân hữu huy
Tráng lệ sơn hà đa dị thái
Văn minh quốc độ biến cao vi.
---------------------------

Nhớ ai
(Đọc thuận nghịch)

Ta mến hội thơ trên cõi đời
Thú vui thơ rượu chén đầy vơi
Hoa tươi đượm thắm cành thêm biếc
Lá quyện hương bay xuân sắc tươi
Qua lại khách chờ sông lặng sóng
Ngược xuôi ai đợi chỗ đông người
Xa gần bạn nhớ vui trầm bổng
Tha thướt nhớ ai thấy mỉm cười.

Đinh Xuân Vinh
---------------------------


語不驚人死不休
杜甫
二句三年得
吟成双 淚流
知音如不賞
歸臥故山秋

Ngữ bất kinh nhân tử bất hưu
§ç Phñ.
Nhị cú tam niên đắc
Ngâm thành song lệ lưu
Tri âm như bất thưởng
Qui ngoạ cố sơn thu.
dịch : Lời chưa làm người sợ, chết chẳng yên (Đỗ Phủ)
Ba năm mới viết được ba câu
Thơ phú ngâm xong chảy lệ sầu
Tử kỷ - Bá Nha nay mới hiểu
Mùa thu nằm khểnh chốn ngàn sâu.

Hoạ
Vào hội vài năm có mấy câu
Viết xong đọc lại nghĩ mà sầu
Uyên thâm niêm luật sao mà khó
Chữ nghĩa thế mà nó đậm sâu
Xuân Vinh
飲 河思 源

本 共 沒 圭 鄉
丁 族 長 存 泣 方
兄 弟 攞 情 骨 肉
行 義 身 倉
譜 圖 結 芮 尋 支 派
源 㭲 劍 當
昆 車 果
房 詩 筆 遯 閍 方


Uống nước nhớ nguồn

Vốn cùng dòng họ, một quê hương
Đinh tộc trường tồn khắp bốn phương
Huynh đệ ruột rà tình cốt nhục
Họ hàng dòng giống nghĩa thân thương
Phả đồ kết nối tìm chi phái
Nguồn gốc thăm dò kiếm họ đương
Con cháu xa gần dâng quả ngọt
Phòng thi nâng bút rộn muôn phương.
---------------------------

THƠ ĐƯỜNG
Đinh Xuân Vinh hoạ bài “Thánh tích” của Đ Đ Thích Thanh Thọ

Trắc bằng khó dễ, ấy đường thi
Năm sáu ngôn từ thật diệu kỳ
Luôn lấy thanh liêm làm bức hoạ
Thường đem chính khí để biên ghi.
Xuân về nước biếc, lòng hoan hỉ
Hạ đến trời hồng, dạ phát huy.
Thánh thót hồi chuông tan ảo mộng
Vẳng nghe tiếng mõ thức vô vi .
---------------------------

SẮC - KHÔNG

Bạch với muôn người hãy gắng công
Xin cùng chứng ngộ chốn viên thông
Người đi lơ đẵng không- không -sắc
Hoạ đến mơ mồ sắc- sắc không
Thích tính tu thân không với sắc
Thanh danh sửa nết, cởi duyên lồng
Thọ Kinh - luật - luận, trì trai giới
Kính sáng soi mình liễu sắc không.

Thích Thanh Thọ
---------------------------


SẮC - KHÔNG


Đinh Ninh tâm tưởng đến thành công
Xuân đến Linh Sơn tự đạt thông
Vinh hiển trường tồn không - sắc - sắc
Hoạ tại đâu đến sắc – không - không
Bạch trình Đại Đức tâm bền trí
Thích thú thi ca sáo xổ lồng
Thanh thản chân tu tròn quả phúc
Thọ trường đạo pháp sắc - không- không.
---------------------------

CHỮ NHO

Chữ Nho cứ tưởng hết từ lâu
Gặp hội Đường thi lọ phải cầu
Bể Hán biển Đông khôn tát cạn
Rừng Nôm núi Thái khó dò sâu.
Sân trình cỏ mọc không mở lối
Cửa Khổng rêu phong vẫn đượm mầu
Kim ngọc kho tàng nay của quí
Tinh hoa hội ngộ rõ vàng thau.
---------------------------

THẢ THƠ CHƠI

Lúc buồn em vẫn thả thơ chơi
Ai thích hơn ai cứ mặc người
Cổng kín rào thưa hằng bỏ ngỏ
Tường cao trái mọng những buông lơi
Lều tranh gió mát lo danh phận
Quán cóc, trăng thanh ngẫm sự đời
Một khúc tâm tình nâng chén ngọc
Hương trà, men rượu nỗi đầy vơi.

Nguyễn Thị Ngọc Thuý.
---------------------------

HOẠ BÀI THẢ THƠ CHƠI

Nếu buồn anh đến hoạ rồi chơi
Vì thích trời cho mặc kệ người
Dù cổng có cao đây chẳng bỏ
Rào thưa mà thấp sẽ vào lơi
Phòng không duyên kiếp do duyên định
Nhà vắng tội chi mặc kệ đời
Một chút tâm tình cùng xướng hoạ
Trà tam, tửu tứ ta cùng vơi.

Đinh Xuân Vinh
---------------------------

CÁCH PHÒNG
ThanhThuý Mời hoạ

Đã biết rằng ai ngủ cách phòng
Đêm buồn thơ phú lại đem hong
Lâng lâng hồn mộng bao người ước
Âu yếm canh trường khối kẻ mong
Trong ấy thi huynh đang thức trắng
Ngoài này tiểu muội vẫn nằm không
Hẹn ngày kết nối duyên Tần Tấn
Chỉ tiếc đôi mình cách núi sông.

Ng thi Ngọc Thuý
---------------------------

KHÁC PHÒNG
Hoạ theo bài cách phong của Thanh Thuý

Biết đấy nhưng mà nó khác phòng
Muốn mà không được phải phơi hong
Ngày ngày ao ước bao người mộng
Tháng tháng đợi chờ nó cứ mong
Bên ấy chắc rằng đang để trắng
Trong này trằn trọc mình nằm không
Một ngày nào đấy ta cùng nhé
Nhưng tiếc rằng mình còn cách sông.

Đinh Xuân Vinh
---------------------------

QUẢ CHÔM CHÔM

Trông kìa ngoài vỏ giống bàn chông
Trong trắng, ngoài lông, da em hồng
Khi trẻ chẳng ai thèm đến ngó
Lúc già lắm kẻ thích về bồng
Vạch ra, nước rỉ, nhô toàn thịt
Khép lại sần sùi, nhám những lông
Nước ngọt, cùi ngon, thơm laị bổ
Một lần thấy sướng có mần không.

Đinh Xuân Vinh
---------------------------

BIẾT ĐẾN BAO GIỜ

Tàn đêm nguyệt khuyết ngẩn ngơ sầu
Tiếng gió u buồn mãi tận đâu
Bỗng nhớ ngày vui nơi Ngũ Động
Rồi thương phận hẩm chốn nhà lầu
Câu tình mới gởi sông tình cạn
Chữ nợ chưa đòi biển nợ sâu
Cứ mãi chênh vênh bờ ảo vọng
Đêm tàn nguyệt khuyết, ngẩn hồi lâu

Đinh Xuân Vinh
---------------------------

Hoạ 1 BIẾT ĐẾN BAO GIỜ

Cái thuở mình chưa nếm vị sầu
Chia tay ngày ấy biết gì đâu
Lên đường chiến đấu thời trai trẻ
Trở lại học hành thấy quá lâu
Cứ tưởng đường đời luôn bay bổng
Đâu ngờ giấc mộng bỗng chìm sâu
Bao giờ mới đến bao giờ nhỉ
Cái thuở ban đầu nay thấy lâu

Phân bua

Kết nghĩa muội huynh rất thật tình
Anh trai em gái chớ linh tinh
Ông Tơ, bà Nguyệt nào hay biết
Dưới đất, trên trời cũng phải kinh .
Ngày tháng gió hoà mây tán tụ
Chiều hôm cảnh sắc ánh binh minh
Chồi non mơn mởn ...chưa ai tỏ
Ai ngóng, ai trông, mặc kệ mình.

CHỈ LÀ MƠ

Đời người trần tục nợ duyên tơ
Huynh muội tâm giao chớ hững hờ
Kết nghĩa trọn đời thân tục lụy
Nợ nần hết kiếp cảnh tiêu sơ
Ngàn sau gửi lại lòng thanh thản
Một cõi đi về dạ thẫn thờ
Nâng chén rượu đào e ngấn lệ
Thả hồn bay bỗng giữa rừng thơ .


THƠ THẨN


Vì muội lòng ta đã chớm yêu ?
”Mân mê”, thơ thẩn giữa trời chiều .
Ngồi nhìn sóng nước trêu đùa cá ,
Đứng ngắm gió thu ,ghẹo cánh diều .
Quá khứ vừa qua chưa nguội lạnh .
Tương lai giờ đến đã liêu xiêu
Đêm khuya mơ mộng hồn xao xuyến .
Có lẽ xui ta lại phải liều…

Đinh Xuân Vinh
---------------------------

Tương tư

Quẩy gánh tương tư đứng thẫn thờ
Hai đầu nỗi nhớ nỗi duyên tơ
Phải chăng nặng nợ người trong mộng
Bởi vậy đa đoan kẻ đợi chờ .
Vạt nắng chiều về nghe trống vắng
Làn sương đêm đến thấy vu vơ
Buồn trông thăm thẳm vành trăng khuyết
Mượn nắng chiều tà gởi ước mơ .

Đinh Xuân Vinh
---------------------------

VỊNH CHÙA LINH SƠN

Cửa phật Linh Sơn trên núi cao
Một dòng sông ngọc dưới trăng sao
Hoa nơi thanh tịnh hương bền giữ
Yêu đến chân thành, phẩm tự cao
Đại Đức về đây xây kiến tạo
Từ bi đến độ chữ cù lao
Núi cao chùa cổ người không tục
Chính khí lưu hành đạo nghĩa trao.

Đinh Xuân Vinh
---------------------------

TÝ- SỬU- DẦN – MÃO

Trâu đi Hổ đến mừng nhà thơ
Giao lại cho Beo chẳng ngại chờ
Ngưu bảo moi tim bọn đục khoét
Cọp rằng móc mắt lũ đầu cơ
Mèo - Mưu tìm diệt tên ngoan cố
Tý - Thử bới đào phường dại khờ
Thời buổi ngày ngày dân giàu có
Văn thơ trào phúng chớ lơ mơ.

Đinh Xuân Vinh
---------------------------

TÌNH BẠN DUYÊN THƠ

Xướng hoạ cùng nhau những tháng ngày
Bớt thù, thêm bạn góp lời hay
Tâm đầu ghép tứ tình nồng thắm
Ý hợp gieo vần nghĩa đắm say
Câu chữ uyên thâm tươi khoé miệng
Văn từ sắc xảo đượm vòng tay
Duyên thơ hội tụ càng phong phú
Chắp cánh Đường thi thoả sức bay.

Đinh Xuân Vinh
---------------------------

TRAO TH Ơ GỬI TỨ
Thích Thanh Thọ ( hoạ )

Thơ bác đến em đã mấy ngày
Càng xem - hấp dẫn- ngẫm càng hay
Trà pha cú pháp mê mê mẩn
Tửu ủ thi ca sướng sướng say.
Bác ngóng em sang nồng khoé mắt
Em chờ bác đến ấm vòng tay
Trao thơ gửi cả tình tôi bác
Gió quyện hương đồng sải cánh bay.

Vịnh Động Phong Nha


Phong Nha hang động đẹp như mơ
Chồng chéo lên nhau thật bất ngờ
Ngó thử mà xem nó đẹp nhỉ ?
Trông kìa xem kỹ mới nên thơ
Linh ga hang động hồn thơ mộng
Tài tử giai nhân thấy sững sờ
Sức sống Linh ga ôi sướng thế?
Ngàn năm sừng sững vẫn còn trơ.

Đinh Xuân Vinh
---------------------------

LINH GA
Tự hoạ

Một lần vào động như trong mơ
Du khách tham quan thật chẳng ngờ
Thực mục, tay sờ sao sướng vậy
Thoạt nhìn mà thấy bỗng thành thơ
Trời sinh ra thế làm mơ mộng
Đất đẻ trông kìa chẳng phải sờ
Sờ mó vào rồi ai cũng sướng !
Linh ga hoá đá còn trơ trơ.

Đinh Xuân Vinh
---------------------------

TRỜI SINH

Trời sinh ra thế có gì đâu
Toạ hoá sinh ra giống cái “đầu “
Trần trụi linh ga từ nhũ đá
Không xuôi mà ngược có từ lâu.

Linh ga sao khéo giống người đời
Ngắm đi ngắn lại chẳng hề ngơi
Du khách tham quan ai cũng bảo
Trời sinh ra vậy để mà chơi.

LINH GA

Trong động Phong Nha ở nước nhà
Bên Tàu không có, chỉ bên ta
Linh ga dựng ngược, trông như thật
Nhũ đá chảy xuôi nhìn tựa ma.
Du khách tham quan ai cũng lạ
Mọi người đứng ngắm mãi không ra
Ra về còn hẹn lần sau đến
Để được trèo non, động của ta.

Đinh Xuân Vinh
---------------------------


ĐÃ RỰC HỒNG


Lửng lơ trăng khuyết giữa tầng không
Em biết thi nhân đã chạnh lòng
Khóm Cúc đầu hè đang hé nụ
Vườn đào trước cửa cũng đâm bông
Tình thơ ai gửi sao êm dịu
Ánh lửa em khơi đã rự hồng
Thục nữ lều tranh lòng cảm kích
Mong người sưởi ấm lúc đêm đông

Nguyễn Thị Ngọc Thuý
---------------------------

( Hoạ bài ) ĐÃ RỰC HỒNG

Mấy ngày vợ vắng vẫn phòng không
Chẳng hiểu vì ai mà phải lòng
Lâu lắm đã mời không thấy thiếp
Bây giờ có dịp có chăn bông
Anh ngoài sáu mốt nhưng còn khoẻ
Em tuổi năm mươi phận má hồng
Duyên nợ cùng nhau vui xướng hoạ
Đêm dài ấm lại trời sang đông.

Đinh Xuân Vinh
---------------------------

Thơ vui tự sự

CHẠY DA CAM

Bao giờ khai báo chất da cam
Vợ bảo ông ơi ! cứ thử làm
Nghe nói mất đâu trên chục triệu
Đút tiền cho lũ quan tham lam.

Đợt này chính sách làm da cam
Có cửa mình ơi ta cứ làm
Nếu có mất tiền ta cố chạy
Một năm có mất chớ phàn làn.

Đinh Xuân Vinh
---------------------------

TỰ SỰ

Cả đời học mãi được bao nhiêu
Biết thế mà sao chẳng được nhiều
Hán tự chưa thông ba vạn chữ
Chữ Nôm chẳng thuộc mấy câu Kiều
Ta quen học hỏi người khiêm tốn
Ghét những kẻ nào hay tự kiêu
Càng học mới hay mình quá dốt
Xin ai chỉ hộ mình vài điều.

Đinh Xuân Vinh
---------------------------

ĐỜI

Đời người ngẫm nghĩ thế mà hay
Thiên địa sinh ra một cuộc say
Ngu dốt gặp thời lên sự nghiệp
Hiền tài lỡ vận ngẫm càng cay
Ai hay khi ấy mong phò chúa
Mới biết bây giờ khó đổi thay
Nợ nước chưa xong đầu đã bạc
Thù nhà mong trả biết bao rày .

Sáu mốt tuổi

Đinh ninh mình đã thành nhà thơ
Xuân đến, xuân đi thật bất ngờ
Vinh dự, tự hào về Quảng Trị
Sáu mốt tuổi rồi vẫn còn mơ.

Vợ họa:
Vợ bảo từ nay cấm viết thơ
Phạm sai thì sửa, em không ngờ
Thị phi lầm lỡ đừng gì nữa
Thanh thản, anh ơi đừng mộng mơ.
---------------------------

Đời

Thế là đời, đại là đời
Thế trên, đại dưới là đời cũng hay
Bên ta mới có chữ này
Cũng thâm, uyên bác mê say lòng người
Thế là thế lực ở đời
Chữ nhân với dặc là đời ai hay
Thế trên, đại dưới là đời !

世thế là đời, 代đại là đời
代đại gồm chữ Nhân cộng chữ dặc là cái cung.
---------------------------

CỨ ĐẾN XEM

Vú sữa vừa nghe đã muốn xem
Thầm thì hỏi khẽ đẹp không em
Khi xanh trái nhỏ con căng cứng
Lúc chín quả to lại bóng mềm
Quân tử mới nhìn nên chưa đủ
Thi nhân được nắm đỡ cơn thèm
Vườn tiên vú sữa dang mùa chín
Nếu thích xin mời cứ đến xem.

Trần Thị Kim Phượng – Hà Nội.
---------------------------

MUỐN XEM
Hoạ bài cứ đến xem

Của lạ ai mà chẳng thích xem
Một lần đến được vườn nhà em
Trên cành trĩu quả xanh nên cứng
Dưới gốc trái nhiều chín đã mềm.
Đến ngó xin đừng trèo lượm hái
Chỉ nhìn thôi nhé đỡ cơn thèm
Xong rồi ! nếu thích xin làm giống
Để đến năm sau ta lại xem.

Đinh Xuân Vinh
họ Đinh Đông An, Nam Định
 
Top