Những ngày xưa còn gì để nhớ
Tuổi yêu thương như giọt đắng cuộc đời
Cánh diều gió đứt dây còn đâu nữa ?…
Tuổi thần tiên đi lạc chốn xa xôi.
Con đường xưa giờ đây không bước nữa...
Ước mơ xưa cũng chôn chặt đáy lòng.
Ta trở lại giữa dòng đời dang dở.
Hồn bơ vơ như cánh nhạn chiều đông …
Những bài thơ viết rồi bỏ dở
Tâm hồn ta như một ánh sao trời,
Chợt loé sáng bỗng rơi rồi tan vỡ
Sững sờ bay trong đêm ấy … chơi vơi.
Những khoảnh khắc cứ ngỡ là vô tận,
Đã đi qua sao chẳng thể phai mờ,
Còn hai nửa giữa là yêu và hận.
Để chuyện đời như lạc cả trong mơ.
Tuổi yêu thương như giọt đắng cuộc đời
Cánh diều gió đứt dây còn đâu nữa ?…
Tuổi thần tiên đi lạc chốn xa xôi.
Con đường xưa giờ đây không bước nữa...
Ước mơ xưa cũng chôn chặt đáy lòng.
Ta trở lại giữa dòng đời dang dở.
Hồn bơ vơ như cánh nhạn chiều đông …
Những bài thơ viết rồi bỏ dở
Tâm hồn ta như một ánh sao trời,
Chợt loé sáng bỗng rơi rồi tan vỡ
Sững sờ bay trong đêm ấy … chơi vơi.
Những khoảnh khắc cứ ngỡ là vô tận,
Đã đi qua sao chẳng thể phai mờ,
Còn hai nửa giữa là yêu và hận.
Để chuyện đời như lạc cả trong mơ.