CHIỀU MƯA
Chiều qua Bụt đẻ mưa bay
Làm anh ngây ngất đắm say bồn chồn
Cuộc đời bóng xế hoàng hôn
Làm sao tỏ được hết nguồn cơn đây
Trăng còn hao khuyết vơi đầy
Thấy sung bảo chát thấy cay bảo gừng
Chao ôi duyên nợ nửa chừng
Ngẩn ngơ nối nhớ xin đừng chiêm bao
Cho tôi mượn sợi ca dao
Dệt thương dệt nhớ lòng xao xuyến lòng
Gom bao khao khát vào trong
Buâng khuâng mỗi sớm ấm nồng phôi pha
Hương đời dào dạt bay xa
Dù tròn hay khuyết vẫn là trăng đêm
Có nghe xào xạc bên thềm
Bụt sinh Bụt đẻ buồn thêm phận mình.
Giao Thủy- Nam Định ngày 19.5.2013
Đinh Xuân Vinh
ĐT: 0944590078
Đinh Xuân Vinh
© Tác giả giữ bản quyền.
. Cập nhật theo nguyên bản của tác giả gởi từ Nam Định ngày 23.5.2013
Xin Vui Lòng Ghi Rõ nguồn VanDanViet.Net Khi Trích Đăng Lại.
__________________________________________________
Tổng số điểm của bài viết là: 7 trong 2 đánh giá
1
2
3
4
5
Click để đánh giá bài viếtTừ khóa: mưa bay, ngây ngất, bồn chồn, cuộc đời, hoàng hôn, làm sao, nguồn cơn
-
- --
Đinh Xuân Vinh - 27/05/2013 14:54
tác giả CHIỀU MƯA cảm ơn diepvy
"con đan tơ rối cho vừa tim ai"
Còn đâu tiên cảnh mộng hoài
Tuổi xuân nay đã ngót ngoài sáu mươi
"Bắc cầu giải yếm" người ơi
Gặp em thắm lại một thời tuối xanh
Bóng ai vương vấn trong anh
Đêm sương trằn trọc năm canh u hoài
Ngóng chờ sao Hôm sao Mai
Mà “đan tơ rối” “tim ai” “cho vừa”
đxv
diepvy - 26/05/2013 21:18
"Cuộc đời bóng xế hoàng hôn"
Miền thơ vẫn đượm chất nồng men cay
"Trăng còn hao khuyết vơi đầy '
Nợ duyên như ngọn gió gầy đong đưa
hương đêm còn những "Chiều Mưa "
Còn đan tơ rối cho vừa tim ai
DV
Thiên Phúc - 26/05/2013 16:22
Chúa vô thường, Bụt cũng vô thường
Hai ngàn sáu trăm năm cách mình xa lắm
Đức Từ Bi đã băng qua ngàn dặm
Đón ta về nương tựa cửa bình yên
Trần tục làm sao rũ bỏ được ưu phiền
Ngài không bắt ta phải rời tam giới
Ngài sẽ cho ta những gì ta mong đợi
Khi tâm ta có Ngài, Ngài sẽ ở trong ta.
T.PH