Đinh Danh Vùng
Moderator
Anh lính trẻ tuổi đôi mươi, đứng gác ca đêm bên ngôi đền cổ, còn gọi là Quán Trại trên bãi đê sông Đáy, xã Liên Hiệp, huyện Quốc Oai, Hà Tây cũ, nơi Chính ủy và Hiệu trưởng Nhà trường đang ở và làm việc. Đêm tối như bưng, chỉ có mùi hương thơm của hoa là ngào ngạt lan tỏa, mùi hương hoa ấy tôi chưa từng biết bao giờ, mùi hương thơm không hắc như mùi hương hoa Sữa, không nặng mùi như hương hoa Dạ hương, mà cũng không quá nồng nàn như hương hoa Nhài… Mùi hương thơm ấy thanh cao và quyến rũ, làm cho ta liên tưởng tới nơi cửa Thiền, đến chốn bồng lai tiên cảnh… cứ bay bay theo làn gió xuân, thoang thoảng, lúc gần lúc xa. Trong đêm tối, mùi hương thơm như khúc nhạc tình, để thả hồn ta vào giấc mộng du… Giấc mơ về nơi quê nhà, về những người thân thương, về cô bạn gái thời tuổi học trò…
Sáng hôm sau, tôi đi tìm ngay mùi hương hoa quyến rũ ấy, đấy là hai cây hoa cổ thụ được trồng hai bên ngôi đền, cây giống như cây chè xanh, thân cành mốc trắng, cành lá lưa thưa, cao chạm đến mái đền, ở các kẽ lá là những chùm hoa nhỏ trắng ngà, li ti như tấm gạo.
Ôi ! Khiêm nhường quá, cây không quá tươi tốt, màu hoa không sặc sỡ… Chỉ có mùi hương thơm thoang thoảng, ngào ngạt và thanh cao quý phái...; Hỏi ra mới biết đấy là cây hoa Mộc Hương, người ta thường trồng ở các nơi đền chùa, mà quê tôi khi ấy chưa có.
Đã mấy chục năm trời, mùi hương hoa ấy vẫn cứ gợi nhớ trong tôi một thời trai trẻ. Mỗi khi về thăm quê, tôi lại chăm sóc, ngắm nhìn và tận hưởng mùi hương hoa của hai cây Mộc Hương, tôi trồng trước hiên nhà, bồi hồi nhớ lại những kỉ niệm xưa...
Đinh Danh Vùng
Quán Giá - Nơi có 2 cây hoa Mộc hương cổ thụ