NGÀY XUÂN NHỚ CHA MẸ
Ngày xuân con én đi về
Bồi hồi chân bước đường quê tần ngần
Cây xưa tán cũ chờ xuân
Chiếc cầu kia bỗng nay gần, lại xa
Ngõ quê nay vắng mẹ già
Xuân nay con biết mua hoa loại gì?
Tỵ thay, Thìn đã ra đi
Nghe cha mẹ dặn điều gì nhớ khôngMai khoe sắc thắm Đào hồng
Vẫn Xanh vẫn thắm bên sông thuở nào
Chị Hằng thì ở trên cao
Gom bao nỗi nhớ thấm vào trong tim
Giờ xa biền biệt cánh chim
Mênh mông giờ biết con tìm về đâu?
Bỗng dưng mắt ướt giọt sầu
Hai vầng Nhật Nguyệt không cầu bắc ngang
Biết ra thì đã muộn màng
Lòng hoang giá lạnh bẽ bàng phù du
Xưa đá hóa được vọng phu
Còn giờ chỉ biết lời ru chính mình
Không gian đâu phải vô hình
Thời gian vô định, nghĩa tình không phai
Thời gian vô định, nghĩa tình không phai
Chưa thôi giọt vắn giọt dài,
Nín đi !Trời, Đất biết sai đúng rồi!
Ngày 6 tết Quí Tỵ
Đinh Xuân VinhNHỚ QUÊ
Đường về quê giờ đây bỗng lạ
Qua bao mùa lòng dạ chưa nguôi
Những ngày góc biển chân trời
Mùa đông vắng mẹ nhớ về ngày xanh.
Ngồi nhớ lại nhà tranh vách đất
Quen thuộc nhiều đường cũ lối xưa
Những ngày sớm nắng chiều mưa
Chờ giờ tan học để đưa con về.
Giờ xa thẳm đường quê gợi nhớ
Nỗi xót xa ứa lệ nát tan
Đời người như chiếc thuyền nan
Người đi để lại muôn vàn tình quê.
Giờ cha mẹ nay về cùng hưởng
Chốn thảnh thơi hết vướng bụi trần
Theo về bên bến người thân
Xuôi về cực lạc đến gần thập phương.
Thu đã đến lá vàng nhắc nhở
Gọi đông về cửa mở lòng ai
Gửi lời tâm sự u hoài
Đường về quê nhớ mộng dài tình thương.
Tinh anh em vấn vương nghĩa nặng
Dù mưa sa chớ đặng cách xaNước non trùng điệp bao la
Càng thêm nhớ cảnh quê nhà chứa chan.