XUÂN
Sang năm mình đi chợ Viềng
Cầu tài, cầu phúc cho mình cho ta .
Cầu cho vạn sự an hòa
Không bờ, để tự bao la sóng dào... Trong ta bờ, bến thế nào ?
Mà con tim cứ muốn trao một người.
Mà con tim cứ muốn trao một người.
Mưa đông đâu phải lạnh trời
Mà thổn thức nhớ muôn đời vì nhau?
Về chiều mưa đổ hạt mau
Kiếp sau ôm hận nhói đau cõi lòng.
Mà thổn thức nhớ muôn đời vì nhau?
Về chiều mưa đổ hạt mau
Kiếp sau ôm hận nhói đau cõi lòng.
Thói đời trắc trở long đong
Đón nhau bến lẻ - lối vòng chia tay.
Tháng năm thổn thức đắm say
Nghĩa tình xưa ấy sao đầy nắng mưa.
Mắt môi em vẫn ngày xưa
Tương tư từ thuở người chưa lấy chồng
Ước gì có lá diêu bông
Cho ta gom lại đem trồng vườn tôi
Chiều xuân hạt nắng mồ côi
Câu thơ xiêu vẹo đầy vơi nỗi niềm!...
Ong nhiều hoa có bao nhiêu
Đò sang cách bến sớm chiều chia ly.
Đò ơi ! đừng có mà đi
Bến buồn bến đợi, biết tìm nơi đâu.
Bâng khuâng giữa chín nhịp cầu
Ngập ngừng gió thổi về đâu bến bờ...?
Ông tơ bà Nguyệt se tơ
Để đây xao xuyến, ngẩn ngơ mất rồi ?
Ngồi bên nhau mãi giữa trời
Bàn tay ai đấy bên tôi dặm trường
Xuân sang nắng ấm tình vương
Sắc hoa nở muộn quỳnh hương đổi mầu
Vì sao laị có mưa Ngâu
Ngân Hà cách chở không cầu để sang
Cùng nhau giữ mối tình vàng
Nghĩa huynh tình muội màng đón xuân.