DẶN CON Lẩy Kiều Cha thương con cho đòn cho vọt Mẹ nuôi con khi lọt lòng ra Tự nhiên lại nhớ ông bà Một thời gội nắng, mưa sa ngoài đồng . Con gái đã lấy chồng phải nhớ! Đức tam tòng nên chớ có quên(*) Tứ đức phải giữ lấy nền Công dung ngôn hạnh ấm êm cửa nhà. Rồi mai đây mẹ cha khuất vắng Mới hiểu sao cha mắng trách con “Còn trời còn nước còn non Khi về nước Phật cô hồn mới thiêng. Giờ cha nói với riêng con út Phận là em có chút phần hơn Tuổi thơ những lúc dỗi hờn Các chị gánh chịu đường trơn tháng ngày. Thường người già thường hay nói thật Đã qua thời nếm mật nằm gai Mấy lời cha dặn gái, trai Mong con thấu hiểu trong, ngoài nhớ không! Cuộc đời như dòng sông con ạ Chảy quanh co còn lạ gì đâu ? “Nỗi niềm tưởng đến mà đau Học nhiều để biết cạn sâu con à! (*) Tam tòng tứ đức:Tại gia tòng phụ (在家從父). người phụ nữ khi còn ở nhà phải nghe theo cha. Xuất giá tòng phu (出嫁從夫) lúc lấy chồng phải nghe theo chồng. Phu tử tòng tử (夫死從子): nếu chồng qua đời phải theo con trai.